1h sáng rồi vẫn chưa ngủ được. Ánh trăng len vào cửa sổ. Sáng lắm, trăng 16 mà, vậy đó, người thấy mệt mỏi rồi mà sao vẫn chưa ngủ được đây. Nó còn nghĩ quá nhiều. Thôi thì không nghĩ nhiều như vậy nữa.
Mưa chỉ chợt qua rồi lại thôi. Giờ còn lại ở đây là cái nóng nực điều đó càng khiến nó khó ngủ hơn. Mà nó khó ngủ từ nhỏ rồi mà. Cần gì biện thêm lí do nữa chứ. Oai bức quá. Nực nội quá. Thèm một cái gì đó mát mẻ. Một cơn mưa đi qua đời mình và xóa sạch hết tất cả chăng.