Tình cờ lang thang đau đó và đọc được những dòng tâm sự. Giống tâm trạng của mình lúc này …
Lang thang để rồi tìm đọc được nhưng dòng tâm sự của một ai đó, ở một đâu đó có vẽ gì đó giống
"….
Đang vui ư? Không chẳng vui chút nào.
Đang buồn ư? Không chẳng có gì để buồn ở đây cả.
Muốn khóc ư? Chẳng muốn. Không muốn khóc.
Thế thì muốn cười à? Ừ muốn đó. Nhưng cười không nổi.
Thế giờ muốn gì?
Giờ chỉ muốn ở đâu đó. Một mình. Tại sao ư? Ngựa lại quen đường cũ đó. Yên tĩnh. Bình yên, không ai quấy rầy. Biến mất, không một dấu tích.
Và rồi tự hỏi? Nếu mình có đủ can đảm thì sao?
Nếu có đủ can đảm mình sẽ tới đập cái thằng đang chạy xe cà chớn đằng kia.
Nếu có đủ can đảm mình sẽ mua một tờ vé số với một niềm tin ngày mai trúng độc đắc.
Nếu có đủ can đảm mình sẽ bỏ tất cả! Tất cả những gì đang có. Không bạn bè, tiền bạc, anh em, bố mẹ… không còn những điều muộn phiền, không gì cả. Tất cả chỉ là con số không để rồi phải làm lại từ đầu. Tất cả lại bắt đầu từ "0".
Nhưng rồi tôi biết mình sẽ không có đủ cái can đảm đó!
Sẽ không có đủ can đảm để đập cái thằng chay xe cà chớn đằng kia vì nó đi một hội. Trong khi đó tôi đi một mình. Vì nó to con hơn tôi, thế thôi!
Sẽ không có đủ can đảm để mua một tờ vé số, vì sao ư? xác xuất để tôi có thể trúng được số tiên lớn hơn tôi bỏ ra là rất thấp.
Và cuối cùng tôi không có đủ can đảm để bỏ tất cả.
Thấy sợ hãi khi bên cạnh mình không có bạn.
Tôi không đủ can đảm để bỏ đi trách nhiệm của mình. Ba, Má sinh ra tôi, nuôi tôi lớn. Tôi đã nợ họ quá nhiều. Không gì có thể biện minh cho việc bỏ tất cả mà quên đi những tình cảm mà mình đã nhận được…
Nói vậy nhưng giờ tôi vẫn muốn được đi thật xa tìm được chút gì đó bình yên. Và chỉ muốn bỏ tất cả, bỏ hết.
…"
Giống thật đó. Giống quá đi mất.
K.O writes:
oi`tu dug tam trag. ge vay.bun` mot chut’ thoi nghethoi gian van cu troi qua, neu og cu’ngoi nghi mong lung the nay` thi` cu’ dam. chan tai. cho~ mat!:coffee:
Thì giờ đang dặm chân tại chổ đây.Mà giờ cũng không phải là đang buồn nữa.Chỉ là bế tắc trong mọi việc thôi.