Sưu tầm!!!

Từ blog của một chàng trai đến từ Bình Thuận… …


Em à!
Anh đã nghĩ rất nhiều về những nói. Có những đêm dài anh không ngủ vì nghĩ về chuyện của chúng ta. Anh đã bịa ra rất nhiều lí do. Nhưng đối với anh không có lí do nào là phù hợp cả. Em à, anh đã từng nghĩ là chúng ta sẽ đi trên một con đường. Thế mà có lẽ đó chỉ là giấc mơ xa vời em nhỉ.
Nhưng thôi với anh mọi thứ giờ đã không còn quan trọng nữa rồi. Chỉ cần đó là điều em muốn. Nếu em cảm thấy hạnh phúc, thì anh phải chấp nhận.
Sẽ không có cảnh anh và em ngồi trên bãi cát nhìn mặt trời xuống vào buổi chiều tà, sẽ không có cảnh 2 người cùng nhau nhìn mặt nước xanh tĩnh lặng nữa đúng không em, và con đường vẫn tấp nập những hàng xe nhưng sẽ không có hai người ngồi đó điếm những chiếc xe đi qua nữa đúng không em?
Ừh, em nói đúng có thể em sẽ không cảm nhận được tình cảm của anh ở đâu đó cách anh vài trăm cây số. Những điều em nói quá đúng khiến anh không thể tìm lí do biện minh. Vì em còn con đường của mình đúng không em và anh không thể xen vào con đường đó được.
Thôi giờ anh không muốn nói chuyện đó nữa. Anh không muốn làm em phải khó xử. Chỉ cần đó là điều em muốn…
Nhưng em hãy biết rằng. Bất cứ khi nào em cần anh luôn có ở đây. Cả khi em cô đơn hay lúc em có những niềm vui nổi buồn em điều có thể sẽ chia với anh…
Đó tất cả là những gì anh có thể nói. Chỉ cần em có được hạnh phúc em à…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *