Khó hiểu

Thức khuya mới biết đêm dài. …

Thi cử đã xong ta tranh thủ làm một giấc. Đã bấy lâu rồi ta mất ngủ vì thi cử. Hôm nay phải bù chứ, Ấy vậy mà mới chỉ nằm được tới 12 h ta lại bàng hoàng tỉnh giấc. Chẳng thể nào ngủ lại được.Cứ đếm thời gian trôi chầm chậm. Từ giây một trôi qua. Tiếng quát máy còn nghe rỏ mồn một. Không hiểu sao đã quạt rồi mà trời lại còn nóng vậy. Cứ như thế ta nghỉ lung tung. Chuyện mình chuyện thiên hạ. Đủ thứ. Vui có, buồn có, ghen có, tủi thân cũng có… đêm cứ thế trôi mãi, trôi mãi, dường như đêm nó kéo dài đến vô tận hay sao ấy…
***
Chẳng biết khi nào sẽ dừng lại nữa. Cuối cùng thì trời cũng hừng sáng một tí. Ở thành phố này chưa bao giờ ta dậy sớm như vậy. Dậy từ khi mặt trời còn chưa tỉnh giấc. Khi bầu không khí vẫn còn những hạt sương đêm còn sót lại đâu đó. Cũng phải thôi. Vì đây là vùng ngoại vi. Lấy đâu ra khói bụi chứ. Không khí không thể trong lành hơn được nữa. Giờ chợt nhớ tới nhà. Ở nhà cũng nhưng vậy đây. Có cái gì đó lạnh lạnh vào mỗi buổi sáng. Cũng có chút sương đêm và cũng có cả mặt trời khi còn chưa ló dạng. Nhớ quá đi thôi. Năm 4 rồi. Giờ có muốn cũng chẳng được về nhà. Chẳng bù với hồi đó. Nó cô gắng hết sức để ở lại mảnh đất này…
***
Thay đổi rồi chăng. Con người thay đổi tính cách theo thời gian ư. Chắc vậy. Nhớ bạn bè, nhớ mái nhà xưa…

2 Replies to “Khó hiểu”

  1. Thực ra mỗi vùng sẽ có những đặc trưng riêng vì thế mà con người cũng có cuộc sống riêng. Yên tâm đi cái bằng đại học của chú chỉ cần nộp vào sở nội vụ tỉnh daklak và yêu cầu công tác ở đâu là họ chuyển ông đi làm ngày à, nghành hot mà

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *